![]() | ![]() ![]() ![]() |
Tôi và chị mải mê nói chuyện đến khi đứng dậy đi vê thì đã gần 10 giờ đêm, 2 ly kem đã ăn được phân nửa giờ chỉ còn lõng bõng nước…
Lại đưa chị về, lại một quãng đường, lại những cái va chạm nhẹ nhàng, lại……RẦM!!!!
Bố khỉ, tôi đang vừa lái vừa mê man tận hưởng cảm giác êm dịu thì 2 thằng mất dạy chắc là ‘tập sự viên tổ Bão đêm” loằng ngoằng xe rồi móc vào xe tôi, cả 2 xe đổ lăn kềnh, tôi văng ra 1 nơi chị văng một nẻo, tôi cuống quýt chạy lại đỡ chị dậy…may quá! chỉ xây sát nhẹ chứ không sao. Hai thằng ôn con quây lấy tôi, chưa kịp nói năng gì thì một thằng cầm cái mũ bảo hiểm vụt đánh bốp vào mặt tôi, may né kịp nên chỉ sượt qua vai! Nóng máu lên tôi chơi nguyên phát Apchagi thẳng vài bụng thằng cầm mũ bảo hiểm, lực đá làm nó văng ra 1 góc, thằng còn chưa kịp gì thì ăn luôn phát vòng cầu vào mạng sườn, khuyến mại thêm 1 phát Tweo chagi nữa vào bụng, nó bật ngược ra quỵ xuống rồi nôn thốc nôn tháo toàn mì tôm với bia, kinh chết!
Bỏ mặc 2 thằng trời đánh đấy, kéo chị lên xe và …chạy ( không chạy tí nữa nó gọi hội của nó đến có mà thành …cám)
Dừng xe trước cổng nhà chị vẫn sợ đến tái xanh tái tử, cái chân chị khi này bị ngã chỉ cảm thấy ran rát giờ nó mới sưng lên và đau. Dựng xe rồi chị vẫn loay hoay mãi không xuống được, chắc tại bong gân rồi!
– Thôi, để em dìu chị vào vậy!
– Ừ, giúp chị cái, đau quá!
Nói là dìu, nhưng chân bả đang đau tướng lên bước thế quái nào mà dìu! Tôi đành mắm môi mắm lợi …bế thốc chị xuống, nhẹ phèo!
Định đặt chị xuống để khoác vai tôi đưa lên phòng chị kêu oai oái vì đứng không nổi, tôi ghé lưng lại:
– Bám vào lưng em này, em cõng lên chứ chị lê lên làm sao được!
– Thôi, cõng chị rồi đến cầu thang nhóc quẳng chị cái nữa chắc chết chị!
Nói vậy nhưng chị vẫn choàng tay đu lấy lưng tôi khiến tôi dúi cả người vì chưa kịp chuẩn bị!
Bạn đã bao giờ cõng một người con gái sau lưng chưa? Chưa à? Vậy để tôi nói cho nghe nhé, Tuyệt với lắm! trên tấm lưng to như bò mộng của tôi, Bộ ngực thây nẩy vừa mềm vừa ấm của chị ép chặt vào, nó cứ cọ quậy sau mỗi bước chân của tôi, lưng tôi như đang được matxa bằng…ngực đàn bà vậy! Hai tay tôi giờ vòng phía sau đỡ chặt lấy mông chị vì sợ…chị ngã tiếp! Cặp mông căng tròn nổi lên cái gờ của chiếc quần lót! Tôi cõng chị mà ước gì quãng đường từ cổng lên đến phòng chị dài khoảng 1000 km thì tốt biết bao!
Đặt chị lên giường chị ngồi thõng chân xuống, cái đầu gối hơi sưng lên thật! may mà không sây xát hay rách da. Chị nhờ tôi chạy xuống tủ bếp lấy chai rưọu ngâm mật gấu để xoa, tôi xăng xái:
– Để em xoa cho!
Tôi ngồi bệt xuống đất, đổ rượu ra tay và xoa đều lên gối chị, Cặp chân chị trắng ngần, dưói tay tôi làn da mịn màng mát rười rượi, đôi bàn tay tôi xoa từ nhẹ đến mạnh, thỉnh thoảng quá tay xoa mạnh một chút chị lại suýt xoa…á…ui! rồi trên làn da nhẵn nhụi ấy lại lấm tấm nổi lên mấy cái gai ốc.
Chị nửa nằm nửa ngồi trên giường, hay tay chống sau lưng ngả người về phía sau, đôi bàn tay tôi cứ soắn xuýt vờn quanh cái đầu gối, đôi mắt tôi chỉ dám nhìn vào gối chị, đố dám bò lên phía trên thêm một tí nào nữa! nhưng mà khổ! Cặp chân chị “ngon” quá cơ! nó vừa mịn màng, vừa trắng trẻo, lại thuôn thuôn dần , mãi sau không nhịn được tôi đưa dần ánh mắt lên, cục yết hầu của tôi không tự chủ được cứ nhấp nhô liên tục, cặp đùi nõn nà chạy vuốt lên phía trên rồi mất hút sau mép chiếc quần short ngắn cũn cỡn! Giữa hai cặp đùi ấy là một vùng mũm ma mũm mĩn nhô vồng lên giờ đang bị chiếc quần bó chặt lấy nên trông nó nổi hằn cả ra! Chiếc áo thun giờ bó chặt lấy cái bụng thon thon của chị, nó bị hếch lên một chút xíu để lộ ra một tí tẹo mảng da bụng trắng ngần, chị chống tay ngả ra sau nên gò ngực mọng của chị giờ đây cao vút lên, nó căng ra như muốn xé rách chiếc áo chị đang mặc trên người. Trên gương mặt trắng mịn xinh xắn của chị đôi mắt đang khép hờ, cái miệng hồng hồng khẽ hé ra thi thoảng lại suýt xoa vì đau!
Phải lấy hết ý chí tôi mói có thể ngừng tay xoa và bảo chị:
– Chắc mai sẽ đỡ thôi chị ạ! Gắng chịu một hôm vậy! Em xin lỗi!
Chị nhỏm dậy cốc đánh bộp vào đầu tôi và nói:
– Có phải tại em đâu mà xin lỗi! Ngốc!
‘Ngốc” nghĩa là thế nào ấy nhỉ! Tôi không hiểu!
– Thôi, chị nằm nghỉ đi, mai em qua chở chị đi dạy, chân cẳng thế này chắc không đi nổi xe máy đâu!
– Ừ, để mai xem thế nào! Em đi cẩn thận đấy nhá!
Về đến nhà, việc đầu tiên là tôi rút di dộng ra:
– Alô! chị đỡ đau chưa?
– Đỡ nhiều chứ! Sao nhóc đi nhanh thế?
– Vâng! đường vắng mà! nãy em quên mất, không lấy nước uống để sẵn cho chị!
– Chị lấy được mà, đừng lo! Khiếp! Chu đáo thế! thế này chắc chăm sóc người yêu “dẻo” lắm đây nhỉ!
– Thề với chị, em năm nay gần 20 mùa khoai sọ rồi mà vẫn chưa kiếm được mảnh nào vắt vai nói gì đến chăm với sóc!
– Chém à! Chị ko tin, đẹp trai như nhóc mà không có mảnh nào, giấu hở!
– Thật mà! Chị hỏi chị Hà mà xem.
- Share: BBCode: Link: |
Cùng chuyên mục